Latest Posts

Tuesday, February 24, 2015

Vạn lý tầm chân - những bước chân đầu của người cư sĩ, ký

TÙNG HẠ VẤN ĐỒNG TỬ
NGÔN SƯ THÁI DƯỢC KHỨ
CHỈ TẠI THỬ SƠN TRUNG
VÂN THÂM BẤT TRI XỨ
- Giả Đảo

Diễn nghĩa (Tầm Ẩn Giả Bất Ngộ):

"Người quân tử vì khởi nhu tâm tầm cầu ẩn giả khai thị con lộ thoát vòng tử sanh nên trèo đồi vượt suối về nơi sơn thôn cô quạnh khiêm nhường hỏi thăm em bé bên bóng tùng già trước sân am cốc. Lòng bồi hồi khi nghe tiếng trẻ thơ trả lời sư phụ của con đi hái thuốc vắng nhà mà dõi mắt theo bàn tay bé nhỏ chỉ về ngọn núi xa xa kia mà gối mõi chân chùn đồng tiếng lãnh lót ngân nga "Dạ ở nơi đám mây đó đó, kia kia" mà mờ mịt chẳng biết nơi đâu." 

Kính thưa quý hữu, chớ vội nản lòng mà lưỡng lự trước muôn vàn tùng lâm kinh điển mà lưu luyến mối nhu tình xưa, nơi cuối ngày nắng nhạt e ấp gió lạnh thu chiều bên giòng sông thương tìm bờ vai tựa mời gọi quay về. Trừng Hải xin cùng quý hữu góp chút quang minh xua tan những bóng mây mù tà kiến thế gian cho đường vạn lý rỗng rang thanh phong, minh nguyệt mà thấy bến bờ kia mới thật là hạnh phước muôn niên, tuyệt tích não hoạt. Xin hãy giữ chí an phận trên con lộ tử sanh tích trữ lương thực ăn đường mà hưởng Hồng Phước Vô Biên là điều chắc chắc có thật. Mong lắm thay, mong lắm thay. Hề hề
________________

Kính thưa quý hữu, từ thuở mẹ cha sanh ra đến lúc mang nặng kiếp người với bao Lợi-Suy, Hủy-Dự, Xưng-Cơ, Khổ-Lạc tức được-mất, lời khen-tiếng chê, danh thơm-tiếng xấu, sướng-khổ đợt đợt ba đào đòi đoạn từng cơn lên voi xuống ngựa, dòng dòng khúc khủy bao mùa thu tàn đông tận làm cho người đầu bạc thân còng lúc nuốt hận không nguôi, lúc rưng rưng dòng lệ, lúc cuồng lúc điên bởi khổ đau nhiều hơn phước lạc là tánh thường còn của thế gian này, nhân gian nọ. Để rồi một hôm, khi thức giấc giữa đêm ba mươi đón mùa xuân đến, thấy việc xin chiếc lá vàng nơi người phu quét đường để làm bằng chứng yêu thương chỉ là huyễn tưởng thi ca muôn thuở dụng tâm làm dịu khổ đau chỉ để giữ lại khí lực nhỏ nhoi còn sót cho những cuộc tình về sau y cựu mà, bồi hồi nhớ lại tiếng kinh câu kệ mẹ hiền năm xưa chờ đại hồng chung thanh u nhã vận một trăm lẻ tám tiếng không phải để gọi hồn ai mà thức tỉnh kiếp người du thụy mà, nhỏ lệ bi ai vì tiếc thương thời gian chạy theo tiếng lòng u mê khát tình yêu thương vốn có sẵn nơi thân người trần thế vô ích vì nhầm tưởng người ước hẹn kia là nguồn suối làm dịu khổ đau khách lữ hành cuối đường vượt ải. Ôi may mắn thay vì người tỉnh giấc mà rời cơn mộng bé tìm đến diệu âm Bát Nhã Nguyên Sơ hiện tướng mẹ hiền năm xưa khuyên nhủ để mặc trần gian kia mà khai hỏa đăng tâm mà lên đường tìm cầu Vô Môn đến bờ giải thoát để dòng lệ kia, cơn đoạn trường nọ vĩnh viễn tuyệt tích mà cười Như Nguyện. 

Hôm nay Trừng Hải này xin bắt đầu những dòng lược thuật thứ tự bước chân đầu của người cư sĩ quy hướng Phật Đạo tìm về Vô Vi vốn là vấn đề căn bản cần thiết để làm hành trang trên con lộ tử sanh tích trữ Tư Lương cho đến ngày Hồi Hướng tức Hồi Đầu Thị Ngạn. Cũng xin gởi gắm vào đây mối chân tình của người đi trước mà nói những lời chia xẻ mà mong người trẻ tuổi cảm ứng được Hồng Phước Vô Biên của Mười Phương Chư Phật mà thọ lãnh phong luân vi diệu lực khi nương theo Chánh Đạo mà quán sát Thuận Nghịch Hành Pháp Môn Toàn Chuyển Như Thật Hữu tức Diệu Không Trí mà gõ cửa Vô Môn chớ không hề có dụng tâm gì khác. Nên, xin quý hữu chớ mang lòng trần gian hơn thua được mất, vì lời Trừng Hải này chỉ là lời Tán Thán Vi Diệu Pháp Oai Lực Vô Biên chớ không hề có ý nói về công phu bản thân tức sở tu, mà gây rối với Trừng Hải này vì đây là diễn đàn Đại Chúng chứ không phải của riêng ai. Xin kính báo.

Popular Posts

Recent Posts

Unordered List

Text Widget

Powered by Blogger.

Template Updates

Template Information

Random Post